Nắng nóng khiến GDP toàn cầu "tan chảy" 4% mỗi năm
Theo ước tính của Mỹ khoảng 2.100 tỉ USD "bốc hơi" mỗi năm do nắng nóng khiến lao động phải nghỉ việc. Thế giới mất không dưới 677 tỷ giờ làm việc mỗi năm trên các lĩnh vực, đặc biệt ở môi trường lao động ngoài trời như đồng áng hay công trường xây dựng.
Nghiên cứu của Đại học Durham ở bang North Carolina (Mỹ) công bố trên tạp chí Environmental Research Letters cho biết, trong giai đoạn 2001-2020, việc tránh nắng nóng đã khiến thế giới mất không dưới 677 tỷ giờ làm việc mỗi năm trên các lĩnh vực, đặc biệt ở môi trường lao động ngoài trời như đồng áng hay công trường xây dựng.
Nếu cộng dồn thì con số trên tương đương 155 triệu việc làm toàn thời gian, và "có thể so sánh với thời gian tạm ngừng làm việc trong giai đoạn bị cách ly liên quan đến COVID-19."
Công trình của nhóm nghiên cứu được thực hiện dựa trên ghi nhận hàng giờ về sự thay đổi nhiệt độ Trái đất trong 20 năm trên toàn cầu.
Thiệt hại về năng suất, vốn đã rất cao ở các nước đang phát triển, vẫn đang tăng và thay đổi rất lớn tùy thuộc vào các khu vực trên thế giới.
Ấn Độ đã mất 259 tỷ giờ, tương đương với 62 triệu việc làm, gần một nửa tổng số trên toàn cầu. Tiếp đến là Trung Quốc (72 tỷ giờ), Indonesia (36 tỷ giờ) và Bangladesh (32 tỷ giờ).
Liên quan đến tỷ lệ nghỉ việc do nắng nóng trên dân số, ghi nhận của Đại học Durham có khác biệt về thứ tự. theo đó Sri Lanka đứng đầu với mỗi người mất hơn 604 giờ làm việc/năm, tiếp đến là Singapore và Thái Lan.
Trong khi đó, số liệu thu thập được các nước Bắc bán cầu lại thấp hơn nhiều. Ở các nước vùng Baltic và Scandinavia, số giờ bị mất của mỗi người dân chỉ ở mức 1 con số. Còn tại miền Nam châu Âu, con số này đã tăng lên, với 33 giờ/người/năm ở Pháp, 73,3 giờ/người/năm ở Italy.
Việc không thể lao động dưới trời nắng nóng ít nhiều đều có ảnh hưởng trực tiếp đến sự phát triển của các nước.
Theo ước tính của nhóm nghiên cứu, khoảng 2.100 tỉ USD "bốc hơi" mỗi năm do nắng nóng khiến lao động phải nghỉ việc.
Ở một số quốc gia nằm trong vùng nhiệt đới châu Phi như Sudan và Sierra Leone, thiệt hại này chiếm đến hơn 10% GDP. Tổn thất ở các quốc gia khu vực Nam Á cũng rất đáng kể, với khoảng 5% GDP ở Việt Nam, Bangladesh hay Indonesia.
Trong khi đó, thời tiết nắng nóng không phải là thách thức lớn với Trung Quốc, chỉ ảnh hưởng 1,3 GDP nước này, thậm chí ít hoặc hầu như không ảnh hưởng tới Mỹ (0,5%) và Pháp (0,1%).
Tuy nhiên, các nhà khoa học cũng cảnh báo đến năm 2100, những đợt nắng nóng và sốc nhiệt lặp đi lặp lại này sẽ khiến GDP toàn cầu "tan chảy" 4% mỗi năm.
Trong một báo cáo của Liên Hợp Quốc nhấn mạnh ảnh hưởng của con người đã làm khí hậu nóng lên với tốc độ chưa từng có trong ít nhất 2.000 năm qua. Hồi năm 2019, nồng độ CO2 trong khí quyển cao hơn bất kỳ thời điểm nào trong ít nhất 2 triệu năm và nồng độ khí mêtan và nitơ oxit cao hơn bất kỳ thời điểm nào trong 800.000 năm qua.
Nhiệt độ bề mặt toàn cầu đã tăng nhanh hơn kể từ năm 1970 so với bất kỳ khoảng thời gian 50 năm nào khác trong ít nhất 2.000 năm qua. Chẳng hạn, nhiệt độ trong thập kỷ gần đây nhất (2011–2020) vượt quá nhiệt độ của thời kỳ ấm áp trong nhiều thế kỷ gần đây nhất, khoảng 6.500 năm trước. Trong khi đó, mực nước biển trung bình toàn cầu đã tăng nhanh hơn kể từ năm 1900, hơn bất kỳ thế kỷ trước đó trong ít nhất 3.000 năm qua.
Nguyễn Linh (T/h)