Thứ tư, 24/04/2024 23:38 (GMT+7)
Chủ nhật, 31/01/2021 09:04 (GMT+7)

Sống dễ lắm!

Theo dõi KTMT trên

Đêm đó là đêm khó ngủ. Chiếc chăn cũ, căn phòng cũ. Cậu con trai co ro, chốc lại muốn hất chăn ra… Đắp chăn lại cho con và nghĩ đến Nguyễn Huy Thiệp: Sống dễ lắm! Cứ nhìn vào mắt bọn trẻ con mà sống...

Một buổi tối cuối năm. Không như những buổi tối khác. Không có rượu chè, không lời chúc tụng. Tôi đi đón con trai, cậu bé 16 tuổi, sang bà nội để sớm mai kịp đến trường cho chuyến tham quan vào lúc 5h. Hai bố con nằm trên chiếc giường cũ trong phòng bố. Vừa nằm vừa nói chuyện. Thực ra như mọi khi, chả có chuyện gì. Khoảng cách thế hệ nên dù ông bố có nghe Đen Vâu với Amee thì thực sự giữa 2 người đàn ông cách nhau 30 tuổi cũng ít có chuyện hay ho.

Hỏi vơ vẩn học hành. Cũng may, hôm nọ đi họp phụ huynh có ông anh quen biết nên có thêm câu chuyện. Rồi câu dẫn đến việc, động viên học hành. Lần nào cũng vậy. Kiểu như con học giỏi thì cuối năm mời cả ông bà đi du lịch. Năm nay đi hẳn nước ngoài như Thái Lan hay Singapore chẳng hạn.

Cậu con trai của tôi trả lời rằng chỉ sợ vẫn dịch bệnh nên không đi được. Ừ nhỉ. Nếu mệnh lệnh cách ly 14 ngày vẫn còn hiệu lực thì chuyến du lịch nước ngoài hẳn sẽ kéo dài đến 20 ngày, điều không thể với một người làm công cho nhà nước như tôi.

Nhìn sang con trai. Một cậu chàng thanh niên cao hơn bố đang khổ sở co kéo cái chăn. Nếu mà trùm được chân thì hở cả ngực.

Hay là đi Phú Quốc hoặc Côn Đảo? Con đi Phú Quốc chưa nhỉ? Con cũng không nhớ. Sao lại có thể không nhớ. Nếu đi bố sẽ book khách sạn 5 sao ở cho thích. Nhưng 5 sao thì đắt lắm, mấy triệu/ngày cơ bố. À, thì bố có người quen, có thể giảm giá.

Sống dễ lắm! - Ảnh 1
Ảnh minh họa. (Internet)

À bố, nếu đi cùng ông bà thì bố đừng quát ông bà nhé. Ông bà già rồi, có phải cái gì cũng biết đâu… Đang mải tư duy về việc “xin giảm giá” thì nghe cậu con trai nói. Nó nói vô tư mà ông bố cứ thấy có lỗi. Đúng là ông bà nội, ít đi du lịch nên nhiều thứ không thạo. Từ sân bay đến khách sạn 5 sao. Có lẽ lúc nào đó, con trai đã nghe được tôi nói những câu khó chịu.

Im lặng. Có tiếng ừ rất nhỏ từ ông bố. Lúc đó chỉ nghĩ về câu chuyện cái bát gỗ.

Con trai thì nói tiếp về chuyện khác. Về chuyến du lịch ngày mai cũng bạn bè. Thế mai có cần mua thêm gì không? Bọn con mua từ chiều rồi, mai chỉ chuyển lên xe.

Đêm đó là đêm khó ngủ. Chiếc chăn cũ, căn phòng cũ. Cậu con trai co ro, chốc lại muốn hất chăn ra… Đắp chăn lại cho con và nghĩ đến Nguyễn Huy Thiệp: Sống dễ lắm! Cứ nhìn vào mắt bọn trẻ con mà sống...

Sáng hôm sau, đưa con trai đến chân công trình aka cổng trường. Đưa cho con x00k (x trung học cơ sở) để “mua quà cho mọi người”. Con trai tần ngần vài giây rồi hỏi: Hay bố cho con thêm, để con mua quà cho mẹ, cho ông bà nội, ông bà ngoại. Ngẩn ra. Ấy là ông bố. Nhớ cất tiền cẩn thận. Con để túi quần rồi lát cho vào ví.

Tôi đưa thêm x00k (x tiểu học) rồi lặng lẽ nhìn con hòa vào những người bạn trường Phan Huy Chú.

Vẫn xâm xẩm, những đứa trẻ rộn ràng, xô đẩy, náo nức cho một chuyến đi chơi. Chờ vài phút thì con cũng lẫn vào với các bạn. Cố nán xem con trai có quên gì không rồi mới quay xe về.

Trời dần sáng. Xe và người đông hơn. Nhịp sống lại bắt đầu hối hả theo những vòng quay chuẩn bị cho ngày bận rộn.

Nhưng “Sống dễ lắm! Cứ nhìn vào mắt bọn trẻ con mà sống...”.

Trần Anh Tú

* Bài viết thể hiện quan điểm cá nhân của tác giả

Bạn đang đọc bài viết Sống dễ lắm!. Thông tin phản ánh, liên hệ đường dây nóng : 0917 681 188 Hoặc email: [email protected]

Cùng chuyên mục

Tin mới