Em là Hà Nội
Hà Nội nhớ. Hà Nội thương. Hà Nội trong bao kỉ niệm xa xăm mà cũng thật gần lắm của anh và em, của cả hai ta.
Mảnh đất ngàn năm văn hiến với nét đẹp bình dị và sức sống tiềm tàng đã làm xao xuyến bao tâm hồn nghệ sĩ, để tạo nên những nốt nhạc bất tử sống mãi cùng thời gian.
Hà Nội nhớ. Hà Nội thương. Hà Nội trong bao kỉ niệm xa xăm mà cũng thật gần lắm của anh và em, của cả hai ta.
Một ngày xuân sang, Hà Nội phơi phới trong sắc đào phai, non tơ những lộc non trên cành. Hạ về, Hà Nội mang chiếc áo vàng rực của mặt trời chói sáng, thêm màu lá xanh rợp bao con đường. Thu đến bình yên trên từng gốc sấu già, bình yên trong cả những bước chân người qua, trong từng vòng xe đang lăn bánh trên đường. Cái lạnh đầu mùa thoáng qua khiến cho con người ta chợt bừng lên những khao khát và cảm xúc yêu thương.
Hà Nội là em và em là Hà Nội, có lẽ đó là những nốt thơ đã tự bật lên, ngân nga thành giai điệu yêu thương của Phạm Hồng Điệp trong sáng tác gần đây có tên Em là Hà Nội.
Phương Thúy