Những ngày chống dịch, có ai ép đâu mà ta bật khóc
Nếu biết chia sẻ với nhau sự bình yên trong cơn lốc tố bấn loạn và đáng sợ của Covid-19 thì mỗi người sẽ có ý nghĩ và hành động tích cực.
Cố nhà thơ Lưu Quang Vũ viết rất đúng:
...."Nếu cuộc đời này toàn chuyện xấu xa
Tại sao cây táo lại nở hoa
Sao rãnh nước trong veo đến thế?..."
Không ai ép ai viết những dòng xúc động trong khu cách ly khi họ được chăm sóc tận tình cả thái độ, trách nhiệm và đồ ăn thức uống.
Không ai ép ai để đêm đêm ngày ngày, nhiều người tìm cách may hàng trăm, hàng ngàn khẩu trang rồi phát không cho cộng đồng.
Những dòng lưu bút từ khu cách ly. |
Không ai ép được sự tình nguyện của hàng trăm hàng ngàn sinh viên trường Y, của nhiều lực lượng tiên phong nơi đầu chiến tuyến chống dịch để hợp sức ngăn dịch từ sân bay, ga tàu, bến xe, khu dân cư.
Không ai ép được các doanh nhân, nhà hảo tâm, doanh nghiệp, từng cá nhân đóng góp giúp chính phủ nhiều tỉ đồng, từ tin nhắn ủng hộ 20 ngàn đồng đến hàng chục tỉ, tất cả là sự tình nguyện cao cả để chống dịch.
Nếu biết cho nhau, chia sẻ với nhau sự bình yên trong cơn lốc tố bấn loạn và đáng sợ của dịch cúm Covid-19 thì mỗi người sẽ có ý nghĩ và hành động tích cực.
Hình ảnh những tình nguyện viên tranh thủ chợp mắt ngoài trời trên những chiếc chiếu sơ sài. |
Một khẩu trang cho mình khi ra đường. Một ý thức tự giác khai báo khi về từ vùng dịch. Một sự thăm hỏi, hỗ trợ với người bị rủi ro. Một dòng tin nhắn cảm ơn đến người đã vì mình mà phục vụ. Một lời nhắc nhở nhau chấp hành thật nghiêm túc quy định phòng dịch. Một cái vỗ vai an ủi, động viên nhau cùng vui sống trong khu vực cách ly. Một ánh mắt cảm thông, bao dung trước những lúng túng, bấp cập hoặc thậm chí chưa khoa học khi tổ chức kiểm dịch, tổ chức đưa đón cách ly, bữa ăn, nước uống. Tất cả là cách để tự mình "nở hoa" trong ứng xử, giao tiếp và hành vi sống.
Hình ảnh những người lính trải chiếu xuống sàn nhà để ngủ, nhường chỗ cho những người về cách ly gây xúc động mạnh. |
Có ai ép đâu mà chúng ta bật khóc trước những hình ảnh xúc động của những ngày chống dịch này.
Có ai ép đâu mà chúng ta lo lắng, bần thần trước những con số rủi ro của cộng đồng khi ai đó được báo tin dương tính.
Không ai ép được tình cảm của ai nhưng mỗi người có thể lan toả, khơi gợi, sưởi ấm, nâng niu, tưới mát tình người cho mọi người.
Đời người đi qua, ánh sáng còn để lại. Hãy vì nhau, hãy vì mình, hãy vì cộng đồng. Chúc quý bạn an lành trong bão dịch.
Nhà văn Nguyễn Quang Vinh